a
THCS Huỳnh Thúc Kháng
a
Con muốn viết về một thế giới ước mơ- Đây là tựa đề bài giới thiệu sách do Cô Lê Thị hoài Thúy trình bày

Con muốn viết về một thế giới ước mơ- Đây là tựa đề bài giới thiệu sách do Cô Lê Thị hoài Thúy trình bày

  • 19/03/2016
Kính thưa các thầy cô giáo! Các em học sinh thân mến! Chúng ta luôn ao ước được sinh ra, lớn lên trong một xã hội sung túc , đủ đầy , nhân ái và tràn ngập yêu thương . Không ai muốn mình phải sống vất vả , khó khăn , khổ đau , cay đắng … vậy mà trên thế giới này , cuộc sống đang diễn ra với muôn hình vạn chạng đầy đủ âm thanh , sắc màu . Nhiều vùng đất vẫn còn đó những cuộc chiến tranh sắc tộc , tôn giáo … kéo theo đó là biết bao đau thương , khổ đau . Nhiều số phận con người rơi vào hoàn cảnh éo le hết sức thương tâm . Mỗi cuộc đời trên thế gian như một bản nhạc , lúc trầm lúc bổng , là những mảnh ghép tái hiện phần nào thế giới nhỏ bé mà chứa đựng trong đó cả những rắc rối , mưu toan . Cũng chính từ đây , mà mỗi con người thêm yêu thương trân trọng gia đình mình , cuộc sống mà mình đang có . Riêng đối với thiếu niên – mầm non tương lai của đất nước liệu thế hệ thiếu niên này muốn được lớn lên trong một thế giới như thế nào …? “ Hãy viết một bức thư nói về thế giới mà bạn muốn được lớn lên trong đó “ là chủ đề mang tính nhân văn sâu sắc , đã thu hút thiếu niên ở hàng trăm quốc gia nhiệt tình tham gia . Nhà xuất bản Thông tin và Truyền thông xin trân trọng giới thiệu cuốn sách : “ Con muốn viết về một thế giới mơ ước – Những bức thư đoạt giải Cuộc thi viết thư Quốc tế UPU lần thứ 44 “ Nhà văn Anđecxen kính mến ! Ông còn nhớ cháu chứ ? Cháu là “ Cô bé bán diêm “ trong truyện ngắn cùng tên của ông đay ạ , cô bé nghèo khổ phải dò dẫm lê bước trên tuyết giữa mùa đông lạnh giá và từ giã cuộc sống trong một đêm Giáng sinh – đêm mà ai ai cũng đều cầu chúc những điều tốt lành . Nếu được gặp ông trước đêm ông đặt bút viết nên câu chuyện kể về cháu , cháu đã xin ông đừng tạo nên một nhân vật đáng thương đến vậy . Cháu muốn được lớn lên trong một thế giới đẹp đẽ hơn , sống một cuộc sống yên bình hạnh phúc nhưng ngặt nỗi số phận và chính ông đã chẳng cho cháu quyền lựa chọn . Cháu đã sống trong cảnh mồ côi mẹ , không lâu sau người bà thân thương nhất cũng đã qua đời , gia sản tiêu tán bởi người cha nghiện ngập , suốt ngày đánh đập , hành hạ con gái , nhất là khi cả ngày cháu chẳng bán được bao diêm nào . Không chỉ nuôi ước mơ về một gia đình hạnh phúc , cháu còn muốn được đi học , được vui chơi như biết bao bạn bè cùng trang lứa ; không phải mang bên mình chiếc túi đầy những bao diêm và canh cánh nỗi lo rằng sẽ không bán hết , bị mắng , bị chửi , bị đánh đập … Cháu buồn và tủi thân lắm ông ạ . Giá nhưu năm ấy , ông tặng cho chau một mái ấm trọn vẹn , một cuộc sống đầy đủ để cháu được học , được đến trường cùng bạn bè thì hay biết mấy ! Thực lòng , thế giới cháu luôn mơ ước về trong những đêm say giấc không hẳn phải là một thế giới hiện đại , văn minh bậc nhết ; cháu chỉ cần một thế giới mà ở đó con người chẳng bao giờ phải đối mặt với chiến tranh , hận thù , bệnh tật , đói nghèo , tệ nạn xã hội … Chính người bà mà cháu yêu quý đã rời xa cháu vĩnh viễn chỉ vì bệnh tật và nghèo khổ đấy ông ạ ! Những cánh chim bồ câu trắng khẽ bay lượn trên bầu trời trong lành , thoáng đãng , chẳng chút bụi bặm , ô nhiễm , bên dưới là mái nhà có dây thường xuân bao quanh , có tiếng mẹ , tiếng cha ấm áp , dịu dàng . Đó mới là cuộc sống mà cháu hằng mong ước , ông có biết ? Điều mà cháu tiếc nhất ở câu chuyện của ông đó là giữa những con người còn có một khoảng vô hình tồn tại , ngăn cản sự chan hòa của tình thương , Ông cũng biết đấy , trông thấy một bé gái nhỏ , lạnh co ro vì rét giữa đêm giáng sinh giá buốt chào diêm mà chẳng ai dừng lại mua giúp một bao . Để rồi khi cô bé ấy “ nắm tay bà bay lên “ , bay về một thế giới khác , người ta cũng chẳng buồn quan tâm , họa chăng chỉ là đôi lời bàn tán để thỏa mãn cho sự hiếu kì của họ . Ông ơi , trước khi chết vì cái đói , cái rét , cô bé kia đã chết vì chính sự lạnh lùng , vô cảm , tàn nhẫn và ích kỉ của người đời . Càng ngẫm nghĩ , cháu lại càng thấm thía câu nói tuy đơn giản , ngắn gọn nhưng lại vô cùng ý nghĩa của Loilla Cather : “ Nơi nào có tình thương yêu thì nơi đó luôn có những điều kỳ diệu “ . Giá như con người biết quan tâm đến nhau nhiều hơn thì có lẽ điều kỳ diệu đã xảy ra và chau đã chẳng trở về với Thượng đế . Tình thương , sự chia sẻ , giúp đỡ đồng loại , chỉ mơ ước nhỏ bé ấy thôi mà chẳng ai giúp chau , giúp những em bé có hoàn cảnh như cháu thực hiện được , ông nhỉ ? Ông ơi ! Chắc hẳn ông ngạc nhiên lắm ! Cô bé của ông ngoan ngoãn ngày nào , nãy lại viết thư để phiền trách ông với lý do ông chưa cho nó được một cuộc sống như nó vẫn mơ ước . Không đâu ông , chảu hiểu vì nỗi lòng trăn trở , lo lắng cho những số phận trẻ em bất hạnh trên khắp thế giới nên ông mới viết nên một câu chuyện buồn như thế ; ông viết nó bằng cả tâm huyết của mình với hy vọng có thể thức tỉnh được trái tim vô cảm của một số con người , để chúng cháu có một cuộc sống tốt đẹp hơn . Phải rồi ông ơi , từ ngày “ Cô bé bán diêm “ được xuất bản và phát hành ở nhiều nước trên thế giới , có rất nhiều fan hâm mộ viết thư cho cháu . Bức thư gần nhất mà cháu nhận được là những dòng tâm sự đầy cảm xúc của một cậu bé giấu tên , đến từ Việt Nam . Trong thư , cậu có nhắc đến một cuộc thi với chủ đề rất hay : “ Hãy viết một bức thư nói về thế giới bạn muốn được lớn lên trong đó “ . Vậy là cháu quyết định viết và gửi thư cho ông , với mong muốn qua những chuyến xe bưu chính UPU , lá thư này sẽ đến được tay ông . giúp ông hiểu được nhiều hơn những ước mơ , hoài bão của cháu cũng như bao trái tim bé bỏng khắc về một thế giới mà mọi đứa trẻ đều muốn lớn lên và phát triển ở đó . Ông ơi , hy vọng ông sẽ nhớ về cháu , về truyện ngắn mang tên đứa bé này hơn 166 năm về trước . Luôn ấp ủ một niềm tin là ông vẫn khỏe mạnh , luôn ấp ủ một tình yêu đối với Anđecxen của cháu . Chúc ông một buổi tối thật nhiều niềm vui ! Rất mong các Thầy cô giáo và các em học sinh đó nhận cuốn sách.